Vô Tự Thiên Thư

Chương 281: Thân Thể Của Thần

Ở trên ngũ giới, có một nơi càng rộng lớn hơn, đó là thế giới của Sáng Thế Thần .

Sáng Thế Thần cũng không phải duy nhất, vô số Sáng Thế Thần sáng tạo ra vô số thế giới, mà mỗi một Sáng Thế Thần đều nắm giữ quy tắc của chính mình, có nét độc đáo riêng, lý niệm về sáng thế, bọn họ sáng tạo một cái thế giới độc lập mà đầy đủ, hơn nữa vĩnh viễn không xâm phạm lẫn nhau.

Cho nên nói, các Sáng Thế Thần hoàn toàn cách ly nhau, tuyệt không cùng lúc xuất hiện.

Lại là ở một thời điểm có chuyện ngoài ý muốn, có hai Sáng Thế Thần là bạn tốt của nhau, một người tên là Huyễn Nguyệt, sáng tạo ra: " Diệt Thế Chi Môn ", còn có một người tên là Nhiên Tinh, hắn sáng tạo ra thế giới này, tên là: " Thiên Địa Ngũ Giới "

Nhiên Tinh cùng với Huyễn Nguyệt có tình, sáng thế lý niệm, bọn họ không hẹn mà cùng đem thế giới của mình chia làm ngũ giới, chế tạo vô số giới hạn không gian to nhỏ, liên tiếp cho đến ngũ giới, sau đó Nhiên Tinh chế tạo thần ma, Huyễn Nguyệt chế tạo động vật, cuối cùng " Thiên địa ngũ giới xuất hiện " thần tộc cùng ma tộc, mà " Diệt Thế Chi Môn " xuất hiện lưu manh thỏ, Đa Tình công tử, cùng với chớ lạp gia tộc ( Gia tộc heo thông minh lúc đầu ý ) Kế tiếp Huyễn Nguyệt đối với khả năng sáng tạo của mình lại hơi hoài nghi khả năng sáng tạo của mình, nên đã quyết định lmoojt lần nữa sáng tạo thần ma lưỡng tộc, cứ như vậy, trong Diệt Thế Chi Môn đồng dạng xuất hiện thần ma, nhưng Huyễn Nguyệt nghĩ rằng mình lại toàn rập khuôn theo thiết kế của người khác, nên đã chế tạo ra một ma thần độc nhất, tên là: " Cửu Thiên Huyền Nữ "

Đúng là nữ nhân này, đã hủy diệt Diệt Thế Chi Môn .

Lúc Huyễn Nguyệt đem toàn bộ thế giới sáng tạo xong, hắn bắt đầu mệt nhọc, muốn trầm miên ( Ngủ say ). SÁng Thế Thần trầm miên, nơi đó vĩnh viễn chỉ có thể là không gian riêng của thần, lại lúc này, Huyễn Nguyệt lại có một ý tưởng cổ quái .

Hắn nghĩ: " Nếu ta cùng với Nhiên Tinh là bằng hữu tốt như vậy, vì cái gì không đến thế giới của hắn tìm hiểu một chút nhân sinh ? "

Hắn đề nghị được Nhiên Tinh đồng ý sau đó bọn họ bắt đầu thảo luận Huyễn Nguyệt lấy hình thái nào đi " Thiên Địa Ngũ Giới " trải nghiệm cuộc sống .

Thần tộc cùng với Ma thần tộc là không cần lo lắng, chủng tộc cao như vậy, căn bản không thể hưởng lạc thú của tam giới.

Tiên Nhân cùng Ma tộc cũng không cần lo lắng, Ma giới tràn đầy giết chóc không thích hợp với tính cách của Huyễn Nguyệt, mà Tiên Giới trách nhiệm nặng nề không thú vị cũng bị Huyễn Nguyệt bài xích .

Một khi đã như vậy, vậy chỉ có thể chuyển thế ở Tu Chân Giới .

Sáng Thế Thần sáng tạo thế giới này muốn thể hội nhân sinh đặc sắc nhất. Theo khuôn phép của người tu chân không phù hợp với Huyễn Nguyệt, thuần túy có chút keo kiệt, nên hai vị Sáng Thế Thần lo lắng suy nghĩ, rốt cục định ra nhân vật: " Thiên Yêu " Hơn nữa trải qua một đời thiên yêu thật phong phú.

Huyễn Nguyệt cho mình chuyển sang kiếp Thiên Yêu, lấy cái tên rất đáng yêu: " Tiểu Tiểu " ( ND: Đọc đến đây chắc cũng đoán được ùi nhỉ )

Làm xong tất cả các công việc ,Huyễn Nguyệt phân ra thần thức tiến vào " Thiên địa ngũ giới ", phụ vào thân của Tiểu Tiểu, bắt đầu một đoạn luân hồi, tuyệt đại bộ phận thần thức còn lại, đều ở trong Diệt Thế Chi Môn trầm miên.

Về sau, hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, chính bởi vì mình phân ra một luồng thần thức, mới tránh cho chính mình vạn kiếp bất phục.

Trong Diệt Thế Chi Môn, lúc SÁng Thế Thần ngủ say, Cửu Thiên Huyền Nữ âm mưu ý kiến phê bình.

Nàng dùng thiên sinh mị hoặc câu dẫn thần ma, dùng võ lực trấn áp đám lưu manh thỏ.

Dùng các loại thủ đoạn cản trở Sáng Thế Thần tỉnh lại, nàng còn thông qua thần ma song tu đạt được Tân Thần lực .

Nàng thành công, Huyễn Nguyệt quả nhiên không thể tỉnh lại được, nàng cũng thành công chiếm được tân thần lực, lại là lúc này, Cửu Thiên Huyền Nữ vô cùng ngạc nhiên, thế giới vẫn không đổi chủ, nàng cũng không thể trở thành tân sáng thế thần, tương phản, toàn thế giới đều hỏng mất …..

Cửu Thiên Huyền Nữ dùng toàn lực rời thế giới của Huyễn Nguyệt, mặc nhiên đi vào Thiên Địa Ngũ Giới của Nhiên Tinh.

Thực đáng tiếc, Nhiên Tinh không có trầm miên, tất cả hắn đều thấy rõ ràng, hắn tuy rằng không thể nhúng tay vào Diệt Thế Chi Môn, nhưng hắn ít nhất tại địa bàn của mình đối phó Cửu Thiên Huyền Nữ .

Lúc này đây, Cửu Thiên Huyền Nữ bị bóp chết. Về sau, Nhiên Tinh viết một quyển sách, tên là " Vô Tự Thiên Thư ", chính mình trầm miên, hắn cần một người đi theo con đường thần tuyển, tấn chức lên làm thần, cầm quyển sách này giác tỉnh mình.

Nhiên Tinh chứng kiến tình hình của Huyễn Nguyệt, quyết định phải trợ giúp bằng hữu của mình một lần nữa đoạt lại quyền khống chế Diệt Thế Chi Môn, nên hắn quyết định ở trong quyển sách dán một tờ giấy là thông đạo dẫn đến Diệt Thế Chi Môn, còn sắp xếp luồng thần thức của Huyeexcn Nguyệt này sẽ đi về Diệt Thế Chi Môn, rồi sẽ lấy danh nghĩa Sáng Thế Giả sáng tạo thế giới một lần nữa.

Huyễn Nguyệt thành công về tới thế giới của mình, hoàn toàn hủy diệt thế giới cũ đi, một lần nữa sáng tạo tân " Diệt Thế Chi Môn ", trong tân thế giới vẫn như cũ, có thần tộc ,ma tộc, cửu thiên huyền nữ, lại là Huyễn Nguyệt tự tin tiếp đón tất cả biến hóa.

" Lúc này đây …. Ta sẽ không để bi kịch tái diễn. "

Huyễn Nguyệt nghĩ vậy.

Lúc này, hắn vô số lần giáo hóa Cửu Thiên Huyền Nữ, thử Cửu Thiên Huyền Nữ, đều không phát hiện ra một chút âm mưu, hắn trước sau như một lại ngủ say, cũng trước sau như một lại phụ thân vào Thiên Yêu, ở THiên Địa Ngũ Giới lại một lần nữa luân hồi. Lịch sử lại đùa giỡn hắn sau khi hắn trầm miên, hết thảy lại tái diễn……..

Buồn cười nhất là, lúc này, Nhiên Tinh cũng đã trầm miên.

Huyễn Nguyệt cuối cùng vẫn không bị thay thế, bởi vì thế giới Nhiên Tinh hết thảy bình thường, cái tên Nghiêm Tiểu Khai kia bằng vào Vô Tự Thiên Thư thức tỉnh Nhiên Tinh, làm cho Nhiên Tinh một lần nữa tuy bổ thiên địa ngũ giới, sau đó dẫn đường cho Thiên Yêu Tiểu Tiểu một lần nữa tiến vào Diệt Thế Chi Môn, lấy danh nghĩa Sáng Thế Giả sáng tạo thế giới .

Huyễn Nguyệt lại một lần nữa tỉnh lại, nhưng tim của hắn đã nguội lạnh, chẳng lẽ luân hồi cứ như vậy không thay đổi sao ?

Hắn không tin, cho nên, hắn quyết định thử lại một lần nữa.

Lịch sử hiện ra lần nữa như châm chọc hắn, Cửu Thiên Huyền Nữ lại phản loạn, Huyễn Nguyệt lại trầm miên, hết thảy như cũ, chuyện xưa luân hồi, thẳng đến lúc Nhiên Tinh tỉnh lại, mới đánh thức Huyễn Nguyệt.

" Lại là …… Đến tột cùng như thế nào mới có thể thay đổi luân hồi ? " Huyễn nguyệt đau khổ nói.

" Ta cảm thấy, Cửu Thiên Huyền Nữ chỉ cần xuất hiện, toàn bộ chuyện xưa lại lặp lại, mà duy nhất chuyển đổi ,chính là luồng thần thức còn lại của ngươi "

Nhiên tinh chậm rãi nói: " Cho nên, nếu muốn thay đổi luân hồi chết tiệt này, chỉ có một biện pháp, chính là thay đổi nhân vật."

"Nói cách khác, ta không hề là Thiên Yêu Tiểu Tiểu ? " Huyễn Nguyệt cau mày nói .

" Đúng vậy " Nhiên tinh khẳng định gật đầu: " Đây là cơ hội duy nhất của ngươi."

" Như vậy, ta là ai đây ? " Huyễn Nguyệt lại hỏi .

Nhiên Tinh không nói gì, lại thần bí cười, duỗi tay mở ra Thiên Địa Ngũ Giới, chỉ vào: " Là hắn "

Toàn bộ chuyện xưa, bởi vì một ngón tay này, bắt đầu tân luân hồi .

Lúc này đây, chuyện xưa phát triển đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, Cửu Thiên Huyền Nữ tuy rằng phá đổ Diệt Thế Chi Môn, cũng không cần Nhiên Tinh tới thu thập nàng, bởi vì Diệt Thế Chi Môn xuất hiện một nhân vật mới: " Gia Cát Thần Hầu "

Cái này gọi là hiệu ứng con bướm, thiên địa ngũ giới lặng yên biến hóa, cư nhiên làm thành một cơn gió lốc ở Diệt Thế Chi Môn, đa tình công tử phụ thân của Gia Cát Thần Hầu hai cha con lại đánh nhau, hắn hoàn toàn từ bỏ truyền thống tu luyện tinh thần của Gia Tộc, bắt đầu từ đánh nhau đi lên, trước đánh tu chân sau đánh tiên ma tiến đánh thần ma, rồi cuối cùng đánh lên Ngũ Giới, trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ, từ trống rỗng xuất hiện Bách Chiến Thần Lực, bằng vào tân thần lực xuyên qua Diệt Thế Chi Môn, từ thế giới sụp đổ thoát ra.

Có Gia Cát THần Hầu, Cửu Thiên Huyền Nữ đã bị chế ước, hết thảy đều thay đổi. Mà Gia Cát Thần Hầu lúc đi vào thiên địa ngũ giới, Nhiên Tinh vẫn chưa trầm miên, hắn nhìn hầu tử mỉm cười, biết tất cả cố gắng đã có hồi báo, vì thế sáng tạo ra một quyển " Vô Tự Thiên Thư " khác, rồi bình yên ngủ.

Vô Tự THiên Thư nguyên bản chỉ có tác dụng thức tỉnh NHiên Tinh, về phần Diệt Thế Chi Môn là được them vào, nhưng bản Vô Tự Thiên Thư này, không chỉ có năm trang, mà là sáu, ở trang thứ sáu, cất giấu bí mật lớn nhất của Diệt Thế Chi Môn..

Bí mật này là gì ?

Ánh mắt Tiểu Khai rời xuống, có chút ngạc nhiên, bởi vì toàn bộ chuyện xưa đến đây đã hết, vậy mà chưa viết xong .

Phía dưới chỉ có một câu: " Chờ ngươi thức tỉnh Sáng Thế Thần, mọi bí mật sẽ hiện ra. "

Xuống chút nữa, chính là cách thức tỉnh SÁng Thế THần, Tiểu Khai đại khái nhìn qua liền hiểu, hắn thở ra một hơi thật dài, chậm rãi khép sách lại.

Hôm nay biết được thật nhiều, có vô vàn Sáng Thế Thần, thật khó có thể tưởng tượng.

Huyễn Nguyệt cải biến luân hồi, rõ ràng bị vận mệnh trêu đùa, nhưng, vận mệnh Sáng Thế Thần, ở trong tay ai ?

Vũ Trụ mênh mông, nhân loại đúng là muối bỏ biển, mà chính mình giờ phút này cần hoàn thành Vô Tự Thiên Thư, thức tỉnh Sáng Thế Thần, làm cho mình có thể nhìn thêm về bầu trởi mênh mông.

Tiểu Khai quay đầu nhìn vài vị thần tộc, kể toàn bộ chuyện xưa lại một lần.

Trí tuệ thần cảm than: " Chúng ta sớm biết ngươi là một cái đồng hồ báo thức, lại là ai cũng không thể tưởng được, tại đây sứ mệnh vô cùng đơn giản, cư nhiên cất dấu sáng thế bí mật lớn như vậy, Thế giới Sáng Thế Thần chúng ta không cần để ý, bây giờ trọng yếu nhất là thức tỉnh Sáng Thế Thần."

Gia Cát Thần hầu có chút khiếp sợ, liên tục gật đầu nói: " Năm đó, ta phá giới mà đến, SÁng Thế Thần cư nhiên không giật mình, mà đối với ta thập phần thân mật, hỏi ta có cần hay không đổi mới thân thể, ta còn nghĩ hắn thử ta, nguyên lai hắn đã biết được hết từ trước."

Mọi người cảm thán xong ,liền đi về phía trước, một đường cảnh sắc hoàn mĩ, nhưng vì chuyện xưa nên ai cũng suy tư, đi một lúc, thấy được Thiên Địa Đệ Nhất Thụ.

Vài vị thần tộc theo bản năng triển khai thần niệm, muốn quan sát tình hình Nguyên Giới, nhưng mọi người liền gặp lực lượng lóng lánh, thần niệm bọn họ căn bản không thể quan sát, mà trước mặt có cái cây cổ quái, mặt khác cảnh vật còn có các loại nguyên lực quang mang, cái cây này một chút lực lượng cũng tìm không thấy, tuy rằng đứng sừng sững nơi này, nhưng nhìn qua liền giống như không tồn tại, cư nhiên hoàn toàn không tồn tại trong thần niệm của mọi người.

" Không cần tra xét, chúng ta đi lên thôi ."Tiểu Khai cười nói: " Đến đây, chỉ có thể dựa vào mắt của mình thôi."

Vô Tự Thiên Thư trang thứ sáu ghi lại một ít bí mật, Tiểu Khai giờ phút này không chần chờ, tay trái kéo Tiểu Trúc, tay phải kéo Hoàng Bội, bay nhanh đi lên trên, giờ phút này tốc độ của hắn so với lúc đầu nhanh hơn thập bội, trong phút chốc đã bay lên cao nhất.

Nơi này có một tầng lực lượng nhu hòa ngăn cản mọi người, tuy rằng còn chưa có tới đỉnh cây, nhưng không cách nào đi lên nữa, Tiểu Khai ở đây đứng vững, nhìn mọi người nói: " Tụ tập thần lực, phá vỡ tầng lực lượng này. "

Trí tuệ thần câu mày nói: " Tiểu Khai, nơi này là nơi Sáng THế Thần người ngủ say, chúng ta hay là cẩn thận một chút cho thỏa đáng, bây giờ SÁng Thế Thần ở đâu cũng chưa tìm thấy, chúng ta không nên sử dụng lực ."

Tiểu Khai cười nói: " Ngài đừng lo lắng, cái chắn này không phải do Sáng Thế Thần cố ý thiết lập, chỉ có tụ tập ngũ đại thần tộc lực lượng ,cùng với sáng tạo lực của ta, mới có thể phá vỡ, chờ phá vỡ tầng chắn này, mới có thể lên ."

Hoàng bội nói: " Phu quân, ta có cần ra tay ko ? "

Tiểu Khai lắc đầu: " Trên người nàng là Ma thần lực, Sáng Thế Thần nói rõ, chỉ cần thần tộc tề tựu, nàng không cần rat ay."

Vì thế, chúng thần hợp lực, sáu đạo hào quanh đánh tan lá chắn, quả nhiên trên đỉnh đầu phát ra " Ba" một tiếng, nhất thời cỗ lực nhu hòa kia liền tiêu tán, ngay cả mây mù cũng biến mất.

Chỉ nghe " Sưu " một tiếng, tiếng gió vù vù, nguyên lai là khỏa mặt trăng óng ánh kia, đột phá cái chắn, bay lên trời, chớp mắt đã bay lên nơi cao nhất, cỗ nguyên lực ấm áp mà không nóng cháy trở nên vô cùng sáng lạn, hiện ra màu vàng ròn, từ trên cao chiếu xuống, làm cho ai cũng như có thêm một tầng hoàng kim.

Tiểu Khai toàn thân nóng lên, thầm giật mình, hắn giờ này thân là thần tộc, sớm không kị bất cứ nhiệt độ nào, kim quang này lại có thể khiến hắn nóng, chỉ sợ ít cũng hơn vài chục ngàn độ, nếu không, nơi này tất cả đều là thần tộc, chỉ sợ đã có người trực tiếp bị luyện hóa.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời hít một ngụm lương khí.

Nguyên lai nơi này hướng lên trên, cũng không phải là thân cây, mà là trong phút chốc phân ra ngàn vạn chạc cây, nhìn giống như vô số kim theeo cắm vào thân cây, cũng chẳng biết đi đâu, tình cảnh này, có chút quỷ dị.

Cuối cùng mọi người không nhát gan, tất cả vẫn hướn nhanh lên cao đi lên, càng lên càng nóng, ngay cả Tiểu Trúc cùng Hoàng Bội cũng không chịu được gắt gao nắm lấy Tiểu Khai, Tiểu Khai đem nguyên lực bao hai nàng lại, hai nàng lúc này mới trầm tĩnh lại.

"Tiểu Khai, hiện tại làm sa bây giờ ? " Trí tuệ thần đứng trên một chạc cây quan sát phía dưới, Hình dáng cây này đích xác cổ quái, tuy rằng chỉ là một thân cây, nhưng lại ngay giữa bị nứt ra một khe lớn, tuy cái khe này thật nhỏ nhưng lại kéo dài xuống tận phía dưới, chuẩn xác mà nói, cây này chia làm hai dựng đứng trên mặt đất. Mà từ giữa hướng lên trên, nhánh cây cũng xòe ra dị thường chỉnh tề, có hình dáng đối xứng như chữ bát, chính là vô cùng phối xứng.

Trí Tuệ chi thần nghĩ tới vô cùng đối xứng, bỗng nhiên trong lòng đánh bộp một cái, nhất thời dâng lên một cỗ cảm giác quỷ dị, thanh âm run run, nhìn cái cây đúng dáng một người, khẽ nói: " Tiểu Khai … Hay … hay là … hay là thân cây này chính … là thân thể Sáng Thế Thần ? Lại là …. Nhưng sáng thế thần đâu có lớn vậy …. "

Tiểu Khai gật đầu: " Đúng vạy, đây chính là Sáng Thế Thần thân thể "

Trí tuệ thần toàn thân run lẩy bẩy, hắn thân là do Sáng Thế Thần sáng tạo, đối với Sáng Thế Thần tự nhiên có nỗi khiếp sợ, giờ phút này, đặt chân trên thân Sáng Thế Thần, nhất thời có chút sợ hãi: " Ta …. Ta muốn xuống."

Tiểu Khai giữ chặt hắn: " Đừng đi xuống, còn có sự tình cần ngươi hỗ trợ. "

Gia Cát Thần Hầu dù sao cũng không phải do Sáng THế Thần làm ra, so với Trí Tuệ Thần trấn định hơn, nhẹ nhàng bay lên, không tiếp xúc với thân cây, thúc giục: " NGhiêm Tiểu Khai, nhanh lên, kế tiếp làm sao bây giờ ?"

Tiểu Khai xa xa chỉ vào viên cầu vàng nóng cháy: " Các ngươi xem, đó là đầu của Sáng Thế Thần "

Lời này nói ra, liên tiếp gây bất ngờ ,phượng hoàng thần trầm giọng: " Sáng Thế Thần ngủ say sao lại rơi cả đầu ra ? "

Tiểu Khai cười nói: " Kỳ thật, hắn tuy ngủ say, nhưng sợ bị thần ma của mình tính kế, cho nên hắn đem đầu thoát ly ra, nếu không cùng thân thể ngủ say, nếu có thần ma nào tính kế hắn, cần phải hủy diệt đồng thời hai nơi, nếu không, chỉ cần có ngoại lực kinh động, Sáng Thế Thần sẽ tỉnh lại, trừ phi hết thẩy thần ma liên thủ, mới có thể hủy diệt thân hình cùng đầu hắn, nếu không, hắn nhất định không bị nguy hiểm."

Tiểu Khai nói lớn: " Cho nên nói, sáng thế thần của chúng ta, thực thông minh. "

Gia Cát Thần Hầu nghe khó hciju, hừ nói: " Sáng Thế Thần của các ngươi thông minh, lại cần ngoại nhân như ta đi hỗ trợ, bớt sàm ngôn đi, mau động thủ ."

Tiểu Khai gật đầu nói: " Chúng ta trước tiên đem đầu của hắn dời qua, cùng thân thể xếp vào cho hợp lý."

Mọi người chậm rãi bay lại, độ nóng càng ngày càng cao, đến khi còn cách mặt trăng vài trăm thước, Tiểu trúc cùng Hoàng Bội khong chịu được, chỉ có thể lui về, Tiểu Khai sáu người tiếp tục đi, lại qua hai trăm thước, Phá Hư Chi Thần cũng không chịu được, lùi lại, cư nhiên chỉ còn Tiểu Khai, Gia cát Thần Hầu, Phượng Hoàng Thần ba người có thể lại gần, Gia Cát Thần hầu nhìn chằm chằm vào mặt trăng, cau mày: " PHượng hoàng thần, ngươi không sợ lửa, sờ thử xem. "

Phượng Hoàng Thần ngưng tụ thần lực, sờ vào nhất thời " di " một tiếng: " Đừng sợ, lạnh ."

Gia Cát Thần Hầu duỗi tay ra, sờ lên, trăng tròn này tuy bắn ra kim quang nóng bỏng, nhưng bản thân nó lại vô cùng lạnh lẽo, sờ lên hết sức thoải mái. Ba người yên lòng, sáu bàn tay dán lên trăng, vận chuyển thần lực chuyển nó về phía đại thụ.

Trăng tròn này dù nặng vạn cân, ba người thần tộc cao thủ vẫn mất cả buổi mới đưa nó lại được, nói cũng kỳ quái, càng tới gần thân cây, trăng tròn càng ảm đạm, đợi cho đến lúc lên phía trên cây, trăng tròn chỉ còn một chút quang mang, Trí Tuệ Thần đứng bên cạnh đã không cảm thấy nóng bức.

Một khi đã như vậy, tiếp tục a .

" Kế tiếp, Tiểu Trúc, giở Vô Tự Thiên Thư ra, niệm khẩu quyết cho đầu và thân SÁng Thế Thần thức tỉnh, sau đó Sáng thế thần sẽ thức tỉnh." Tiểu Khai cười nói: " Chúng ta cần phải cẩn thận, có thể gặp phải nguy hiểm. "

Trí tuệ chi thần cau mày: " Tiểu Khai, ta có nghi vấn. "

TIểu Khai nói: " Nghi vấn gì ? "

Trí tuệ thần nói: " Ngươi vừa rồi kể cho chúng ta chuyện xưa, vốn nói là, Sáng Thế Thần thức tỉnh, bí mật lớn nhất của Diệt Thế Chi Môn cũng hiện ra, nhưng ta nghĩ, chúng ta làm hết thảy, không liên quan đến Diệt Thế Chi Môn a ? "

Vẻ mặt hắn cổ quái nhìn hầu tử: " Nơi này chỉ có Gia Cát Thần Hầu là do Sáng Thế THần Huyễn Nguyệt sáng tạo, chẳng lẽ nói, Huyễn Nguyệt lựa chọn nhân vật, là hắn sao ? "

Gia Cát Thần Hầu tát cho Trí Tuệ Thần một cái lảo đảo: " Thúi lắm, lão tử mới không phải SÁng Thế Thần, lão tử chính là Gia Cát THần Hầu chỉ biết đánh nhau. Cái kia Sáng Thế thần ít khi giết chóc, lại tùy hứng, còn thiếu tự tin, không giống ta a !"

Phượng Hoàng Thần lại lắc đầu nói: " Ta thật cảm thấy được nếu Huyễn Nguyệt thật muốn lựa chọn nhân vật, cũng nên Phá Hư Chi thần mới đúng. Lúc trước huyễn nguyệt ở Tu Chân Giới lực chọn nhân vật, vẫn không thay đổi vận mệnh. Ta còn nhớ rõ năm đó ta được sáng tạo ra, liền phát hiện Sáng Thế Thần đặc biệt sủng ái phá hư chi thần, nhưng lực lượng của hắn yếu nhất. Ta năm đó vẫn không hiểu được, hôm nay nghe xong chueyejn của Tiểu Khai, ta mới suy nghĩ cẩn thật, nguyên lai Phá Hư Chi Thần là Huyễn Nguyệt, hắn cùng với Sáng Thế Thần là bằng hữu, Nhiên Tinh tự nhiên sủng ái hắn. Hơn nữa, phá hư lực không có thuộc tính, lại có thể làm cho thần lực của chúng ta bị tiêu biến, đã thông được thiên nhân chi giới, kỳ thật, Phá Hư Lực căn bản cao hơn thần lực một cấp, cao hơn thần lực trừ bỏ sáng thế thần lực, thì còn cái gì ? "

Hắn nhịn không được nhìn Phá Hư chi thần cười nói: " Lại là nơi này dù sao cũng là thế giới của Sáng Thế THần Nhiên Tinh, cho nên Huyễn Nguyệt mất đi Sáng Thế Thần lực, tự nhiên mất đi lực lượng."