[Full Audio] Tối Cường Hệ Thống

Chương 1002: Xét Xử

Người dịch: Tài

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Trên bàn ăn, mặt Lâm Phàm rất tự nhiên giống như không để chuyện vừa rồi trong lòng.

Nhưng Chu Quân cùng Vương Vân hiện giờ vẫn căng thẳng vạn phần, nếu như Lâm sư huynh đánh mắng bọn họ, có lẽ họ sẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng hiện giờ, Lâm sư huynh không hề bày tỏ bất cứ cảm xúc gì, cũng không nói với họ lời nào, điều này khiến nội tâm họ căng thẳng vạn phần.

- Nhi tử, sao ba năm nay con lại không có một chút tin tức gì?

Lâm Hào Minh hỏi

Dù hắn không có ý trách cứ, nhưng trong lòng vẫn có oán trách, nếu như trong ba năm này, gửi về cho chút tin tức thì bọn họ cũng không cần lo lắng như vậy.

Hắn tự nhiên biết mấy lời đồn bên ngoài, và hắn không tin, nhưng có lúc, không có biện pháp, ba năm này, thằng nhóc này im hơi lặng tiếng, như chưa từng tồn tại, dù hắn muốn phản bác, cũng không có chứng cứ nói lại.

Lâm Phàm cười yếu ớt.

- Con rèn luyện bên ngoài, gặp một ít chuyện nên chưa kịp trở về.

Lâm Hào Minh gật đầu, tâm tình tốt hơn chút.

- Nguyên lai là vậy, nhưng lần sau, con vẫn phải chú ý một chút, có thời gian thì trở lại thăm nhà một lần.

- Vâng.

Lâm Phàm gật đầu.

Gia chủ bảy đại gia tộc đều nở nụ cười, ăn ăn uống uống không chút do dự nào, hơn nữa, ánh mắt họ còn thỉnh thoảng nhìn mấy người đang quỳ dưới kia, như rất thoả mãn.

Ha ha!

Trước đây, ba tên kia tinh tướng thế nào trước mặt bọn họ chứ, kêu họ làm người hầu cho chúng, chịu bao khuất nhục, nhưng hiện tại hay rồi, Lâm thiếu gia trở về, cho dù ngươi có trâu bò nữa, cũng phải đàng hoàng quỳ ở đó, thậm chí ngay cả một câu, chúng cũng không dám nói.

Nhưng bọn hắn càng thêm bội phục Lâm Phàm, vẻn vẹn ba năm thời gian, dĩ nhiên mạnh mẽ đến mức này, quả thực kinh thiên động địa, quỷ khiếp thần sầu.

Tông chủ dự bị, địa vị này thật sự quá trâu bò rồi, dưới cái nhìn của họ, rất có thể trong tương lai không xa Lâm thiếu gia sẽ trở thành tông Thiên Địa Tông ấy chứ?

Nếu có thể trở thành tông chủ, chuyện đó thật sự quá khủng khiếp rồi, toàn bộ Lâm gia sau này sẽ thăng thiên thôi, ngay cả bọn họ cũng sẽ nhận được chỗ tốt vô cùng, ngẫm lại điều này khiến họ có chút kích động.

Thăng Long Thành nho nhỏ có thể xuất hiện tông chủ đại tông môn, chuyện này từ nay về sau sẽ khiến Thăng Long Thành nổi danh trên Vô Tận đại lục.

- Ca...

Đúng lúc này bên ngoài truyền đến một đạo âm thanh lanh lảnh, lời nói vừa dứt, người đã nhanh chóng chạy vào.

Lâm Phàm nhìn tới, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

Lâm Lan Nhi trốn trong phòng nhưng lòng vẫn không thoải mái, lần này tỷ tỷ trở về, dẫn theo mấy người khiến nàng rất không thích thậm chí có chút căm ghét.

Có thể do thực lực đối phương mạnh mẽ, địa vị cao, nên nàng không thể chọc nổi, nàng chỉ đảnh tỏ ra mắt không thấy tâm không phiền trực tiếp chờ trong phòng.

Nhưng sau này có người nói thiếu gia đã trở về, chuyện này để Lâm Lan Nhi hưng phấn.

Ca ca của mình đã trở về...

Không chỉ Lâm Lan Nhi chạy đến mà còn có Lâm Phi Tuyết và Lâm phu nhân, đặc biệt Lâm phu nhân càng kích động, ba năm không thấy con mình, tâm tình bà tự nhiên thấp thỏm.

Khi Lâm Lan Nhi tiến vào trong nhà, bị hình ảnh trước mắt hấp dẫn.

Lúc này, cái tên Ninh Thiết Khôn mà Lâm Lan Nhi ghét nhất đang quỳ ở đó, chuyện này để nàng kinh ngạc.

- Tiểu muội.

Lâm Phàm mở miệng, ra hiệu mọi cho người ngồi xuống.

Lâm phu nhân, Lâm Phi Tuyết tiến lên trước nói với Lâm Phàm một chút, những câu này để Lâm Phàm cảm giác, có nhà để về thật tốt.

- Ca, bọn họ làm gì vậy?

Lâm Lan Nhi hỏi.

- Làm hỏng việc mà thôi.

Lâm Phàm lạnh nhạt trả lời, không để bọn họ trong lòng chút nào.

- Ồ.

Lâm Lan Nhi gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười.

Đám người Ninh Thiết Khôn quỳ dưới đất, trong lòng không có một tia phẫn nộ, tất cả đều là hoảng sợ, bọn họ thật sự rất sợ.

Mình mặc dù là nhi tử của tông chủ Thiết Kiếm Tông, nhưng nếu lấy Thiết Kiếm Tông ra so sánh với Thiên Địa Tông, một cái là thiên còn một cái là địa, không có khả năng so sánh.

Huống hồ, thân phận đối phương là tông chủ dự bị Thiên Địa Tông, vso với thân phận của hắn.

Trong lòng ba vị sư tỷ Lâm Hàm Ngọc đã sớm nhấc lên cơn sóng thần, các nàng không thể tin được đệ đệ Lâm sư muội dĩ nhiên lợi hại như vậy.

Trước đây, bọn họ tự nhiên biết Lâm sư muội có em trai được vào Thiên Địa Tông, nhưng họ vẫn không để trong lòng, bởi vì Thiên Địa Tông to lớn như thế, bên trong cạnh tranh kịch liệt. Muốn vươn lên trong Thiên Địa Tông, quả thực khó càng thêm khó.

Ngay cả loại môn phái nhỏ như môn phái các nàng, muốn đánh ra địa vị của chính mình cũng rất khó khăn, bởi vậy không cần phải nói tới tông môn lớn như Thiên Địa Tông.

Cho nên bọn họ cũng không quan tâm đệ đệ Lâm sư muội lắm, các nàng cho rằng hắn trong tông môn chắc là một tên tiểu lâu la, một người không có địa vị gì.

Nhưng bây giờ các nàng đã hiểu, những thứ này đều do các nàng nghĩ mà thôi, đệ đệ Lâm sư muội đâu chỉ có chút địa vị trong tông môn chứ, mà quá có địa vị ấy chứ, địa vị có thể dọa chết người.

Tông chủ dự bị, nếu như hắn đi tới tông môn các nàng, tông chủ các nàng cũng phải cung cung kính kính hoan nghênh đón tiếp, hơn nữa bọn họ còn không dám có một tia hỗn láo nào.

...

Lâm Phàm đều nở nụ cười đối xử với người nhà và bảy vị gia chủ, Ninh Thiết Khôn nghĩ hỏa khí đối phương nhất định đã biến mất, cái mạng nhỏ của mình chắc cũng được an toàn rồi.

Nhưng Chu Quân và Vương Vân không nghĩ vậy, bọn họ cảm giác chuyện này tuyệt đối không đơn giản như thế.

Lâm sư huynh sẽ không tha thứ cho bọn họ dễ dàng như vậy.

Ầm!

Ầm!

Hai người dập đầu, thanh âm phát ra càng lúc càng lớn, theo bọn họ thấy, bão táp sắp đến rồi.

Chờ Lâm sư huynh dùng cơm cùng người nhà xong, có lẽ sẽ tiến hành xét xử bọn họ.

...

Không biết qua bao lâu.

Lâm Phàm buông đũa trong tay xuống, đám gia chủ cũng có chút say.

Chủ yếu do bọn họ quá hưng phấn.

Những thường dân đang đợi bên ngoài càng kích động.

- Các ngươi nói xem, lát nữa Lâm thiếu gia xử lý những người này thế nào?

- Không biết, nhưng ta biết chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

- Chẳng lẽ Lâm thiếu gia giết đối phương hay sao? Người kia hình như là nhi tử của tông chủ một tông đó, địa vị không bình thường chút nào đâu, coi như địa vị Lâm thiếu gia trong tông môn có cao đến đâu cũng không dám giết đối phương đâu.

- Cái này khó nói.

- Ồ, các ngươi nhìn...

Lúc này, Lâm Phàm đứng dậy, sau đó đi tới bên người Chu Quân và Vương Vân.

- Sư huynh, xin tha mạng, chúng ta thật sự biết lỗi rồi.

Chu Quân cùng Vương Vân kêu khóc thảm thiết, bọn họ thật sự sợ té đái, đầu dập càng liên hồi, âm thanh phát ra bịch bịch, âm thanh càng lúc càng lớn, càng ngày càng vang.

Bọn họ chỉ hy vọng Lâm sư huynh có thể nể tình nghĩa đồng môn, mở cho họ một con đường, bỏ qua cho họ lần này.

Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng hận thấu xương Ninh Thiết Khôn, nếu như không phải người này, bọn họ cũng sẽ không có xảy ra chuyện như vậy.

Ngươi là cái tên chết bầm, ngươi muốn chết cũng không thể liên lụy chúng ta chứ.

Dĩ nhiên lại dám đến nhà Lâm sư huynh tinh tướng, lại còn bắt người nhà Lâm sư huynh làm người hầu, cái này thật sự muốn chết mà.